Và anh, và em


"Em ghét anh!"
Ừ anh đáng ghét thật,
nóng lạnh thất thường, vui vẻ đến vô duyên
Như cái nắng bùng lên cháy bỏng
Mà ngọn gió cố tình tìm trốn đi hoang.
Em vô tình hay cố tình không hiểu,
Nắng và gió
Chỉ đơn giản là nắng, gió thế thôi
Như bác nông cần nắng,
Như bà cần gió
Như mẹ cần để phơi cái bánh đa...
Em ơi!
Thật đơn độc và vô duyên
Khi nắng cứ bỏng cháy giữa vùng đất khô
Khi gió cứ ào ào thổi tung tất cả
Khi đất chẳng có cây,
Và cây chẳng có đất
Thì chẳng bao giờ tìm thấy mùa xuân
Có nắng và gió
Có đất và cây
Và có anh, em
Xuân trào nhựa sống.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét