thác buông mình, ào ạt
mải miết
lững lờ...
cuốn đi tất cả.
Hững hờ thời gian
bên bồi, bên lở
uốn mình
Rạt rào mà khao khát
lắng mình
hát cùng gió,
vui cùng mây.
Biết mà chi,
nhọc mà gì
có xá chi
lang thang
...
Gió gào thét
Mây ầm ì
đá chơ trọi
Lạnh lùng mà bỏng cháy
cuộn mình cánh hoa rơi
O...A...A! Hồi sinh
Con thơ vòng tay mẹ
hạnh phúc vô bờ
Biển cả mênh mông
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét