NGẢI ÔNG CHÚA TRÀNG RÂU

Ngải ông chúa tràng râu (Sơne mụk prànăng).

Ngải này mọc tại núi Cô Tô, nghe nói là giống bên Miên đem qua, tuy nhiên sau đó có người đem trồng lại gây giống tại núi Cấm .
Chúng ta từng nghe nói loại ngải dùng nấu sáp sên vào hộp Sa nạp, chính là loại ngải dùng làm dầu xức như dầu cù là, 1 dạng sơ ne bùa tình của dân Kh'mer.
Nấu ngải rất là gian nan, trước tiên phải chọn ngày trồng ngải xuống đất. Nuôi ngải bằng lòng trắng trứng gà sau 100 ngày. Kế đó hàng ngày pháp sư phải ăn cơm bên cạnh cây ngải và bón cho nó bằng cơm. Buổi tối phải lựa lúc vắng vẻ ra ngồi cạnh bụi ngải thì thào với nó như với nhân tình, nhân ngãi.
Tới giai đoạn pháp sư ngủ mộng thấy ngải đến thăm mình với hình thức như 1 ông cụ già 80 tuổi!... Đặc điểm của cụ già này là lưỡi le dài ra khỏi mồm, râu dài xoắn như rễ cây! Đó chính là thần ngải ông chúa tràng râu đã đủ ngày giờ định hình mà về với thầy nuôi ngải vậy.
Đây mới thực sự chính là giai đoạn quan trọng. Hàng đêm pháp sư phải dùng chính tinh khí của mình xạ vào cây ngải. Trong 49 ngày liên tục. Và trong 49 ngày này, thầy tuyệt đối không được gần gũi chăn gối cùng phụ nữ.

Sau giai đoạn này ,thầy sẽ cắt rụi đi phần thân và lá ngải rồi đem chôn dấu ở 1 nơi thật kín, không được để ai thấy. Phần cây cắt đi này được bó trong 1 súc vải đen chôn dưới đất sâu. Có thể chôn dưới 1 cây đa hay cây cổ thụ to lớn càng hay.
Mỗi một trăm ngày thầy đều phải trở lại cúng cơm canh và gà cho ông chúa tràng râu ở tại cây cổ thụ này. Việc nầy coi như là gởi tổ tại đây. Về sau, nếu thầy muốn truyền nghề cho đệ tử xin thâu ngải ông chúa tràng râu về nối nghiệp thì phải làm mâm cơm đến lể tổ tại tại gốc cây này.
Vậy là coi như xong bước đầu .

Bước hai là phần củ ngải còn lại tại nhà thầy. Đây mới chính là phần sử dụng làm việc phép tắc. Củ ngải sau khi bị cắt đi phần thân, ngày qua ngày nó sẽ dần dà trồi hẳn lên mặt đất, muốn biết ngải có mạnh không thì ta thấy có triệu chứng củ ngải mọc ngược trở lên (chứ không mọc đâm xuống đất nữa). Nhánh củ ngải đâm ngược lên này lại có hình dáng tựa như dương vật đàn ông vậy. Hay có dạng như hai người ôm chầm lấy nhau, như vậy là điềm báo cho ta biết ngải đang rất mạnh sung sức .
Nếu thầy bẻ đi củ ngải như dương vật đó vào đúng lúc có người cầu nhờ chuyện tình yêu thì người ấy mười phần chắc chín rồi! Thầy sẽ nhai củ ngải phun lên đầu và thổi vào miệng người đó. Kế đó chà ngải vào trong 2 lòng bàn tay và bàn chân của họ. Quy định 1 ngày không được tắm. Sau đó họ phải tìm cơ hội đến hỏi cưới ngay người họ yêu. Tỉ lệ thành công là rất khả quan. Tôi lưu ý, ở đây chúng ta chỉ nói về vấn đề này 1 cách bình nhất ,không lạm bàn chuyện bá đạo.
Cũng cần nói thêm là ngải ông chúa tràng râu chỉ độ cho duyên tình của đàn ông con trai, cho dù là ông già 80 cũng được. Nhưng không phù hợp để độ cho phái nữ (việc ấy đã có ngải bà chúa đội đèn.
Ở đây tôi chỉ trình bày hình chụp củ ngải trồi lên như dương vật, không có chụp hình cành lá, tuy nhiên đó là vì lý do tế nhị mà tôi nghĩ là không nên gây sự tò mò quá đáng cho 1 số độc giả. Quí bạn chú ý cây này lá nó giống như lá cây chuối vậy ,mà đầu tàu lá nó nhọn…bông màu đỏ mọc thành chùm tại nách lá….Phần linh thiêng của cây ngãi ở đây chính là cái phần hình gù như dương vật ấy ,còn các chi phần khác của cây hoàn toàn không làm bùa phép được .
Nhưng có 1 vấn đề ở đây là sau khi bẻ nhánh củ ngải ấy trong vòng 3 hôm, nếu không có ai đến nhờ, thì hồn ngải trong củ sẽ đi về cây đa mà thầy từng chôn cây ngải khi xưa! Củ ngải trở nên vô hiệu quả! Không hơn gì 1 củ gừng!
Vì vậy cho nên mới có thuật nấu sáp sên ngải là vậy .Thầy ngải phải nấu củ ngải này sên thần chú cột ngải lại với mình. Trước tiên thầy phải đi tìm 1 chốn gần nhà mình khuất lấp với tầm mắt những người tò mò .
Thầy cũng cần thêm 1 sư huynh đệ hay học trò trợ lực với mình trong chuyện nấu ngải. Dụng cụ nấu ngải gồm 1 cái nồi đất củ nấu cơm đã từng khét 9 lần (đàn bà chửa nấu thì không xài được), củi mọc rụng tại bờ nước về phía đông, 1 cục sáp ong to như nắm tay, 1 cây đèn cầy, 3 cái trứng gà, nước dãi con gà trống tơ mới biết gáy (quẹt trên cái lá chuối, 5 cái trui chứa cơm nếp, có giắt bông dừa vô (cái trui là lá cây cuốn lại như cái phễu). Và tuyệt đối không được nấu ngải trong nhà, trong khi nấu không để đàn bà con gái ngó thấy. Cũng không để ai kêu tên mình trong lúc nấu!
Thời gian nấu ngải là 3 ngày đêm (khởi sự trước rằm 3 hôm, đêm rằm 16 là chấm dứt nấu). Chỗ nấu phải là gò cao mà cây che rậm rạp không để nắng chiếu vào.
Đầu tiên thầy bước 3 bước lấy chiều dài của cạnh nơi nấu, rồi đóng 4 cậy cọc làm địa giới 4 phía. Cần phải có dây chỉ ngũ sắc cột vòng quanh 4 cây nầy như hàng rào vậy
Củi chuẩn bị và nồi nấu để tại trung tâm. Khi người nấu bước vào sẽ theo hướng mặt trời lặn và trở ra hướng mặt trời mọc.
Băm nhỏ củ ngải bằng cật tre già, cạo nhuyễn cục sáp ong và cây đèn cầy, cho lòng trắng của 3 trứng gà vô, hoà nước dãi gà trống… Tất cả để hết vô cái nồi đất. 5 cái trui để cúng phía trước nồi độ nửa thước. Khi ngồi nấu phải quay mặt về phía đông. Khi nấu phải ngồi chồm hổm và không được nói chuyện, không để lửa tắt, phải niệm thần chú ngải liên tục! Khi có người thay thế mình đi ra, phải cầm củi đang cháy đưa tận tay rồi mới được đứng dậy đi. 3 ngày đêm nấu liên tục, ngải và các chất sẽ cô lại như 1 loại sáp có mùi rất gợi dục!
Sau khi sáp đã thành công, thầy sẽ vét sáp ra khỏi nồi cho vào các hộp nhỏ bằng gỗ màu đen hay nâu (gọi là cục măc muc). Khi cho sáp vào phải đọc thần chú đóng nắp cũng đọc thần chú, gọi là mặc cặp (tuyệt đối không cho sáp vào hộp vuông hay bằng kim loại) sở dĩ như vậy là vì cái hộp có 2 miếng âm dương ghép lại. Miếng có gờ xoắn ốc vặn vào là miếng đực, miếng chịu gờ khắn vô gọi là miếng cái. Hình như có loại gỗ đặc biệt riêng để làm loại hộp này.
Sáp cho vào hộp gỗ như vậy có thể giữ sự linh thiêng lại rất lâu ( có thể là 3 năm sau)…tối đa thầy chỉ tạo được 3 hộp cho mỗi lần nấu, nhiều lắm là 5 hộp mà thôi, không nhiều hơn. Vậy là sau mỗi lần nấu chỉ có 3 hay 5 người thỉnh sáp ngải dùng mà thôi. Thầy không được dùng, tuy nhiên có thể cho bà con hay người nhà của thầy dùng hay bất kì ai muốn thỉnh!
Thông thường thì giá rất cao! vì sáp ngải này rất nhạy và thu hút nữ giới. Người xài nó thường xức vô lược chải đầu khi đi chim gái, cái kị là chải từ trái qua phải. Tức là ai có thói quen rẻ ngôi tóc thì phải chải rẻ ngược lại.
Nếu muốn chài cho kì được đối tượng thì người dùng sẽ chà sáp ngải vô 2 lòng bàn tay, sau đó nhổ ít nước bọt vào, xát 2 bàn tay cho nóng lên. Tìm cách lấy bàn tay tiếp xúc trực tiếp chạm vào đối tượng, vậy là sự thu hút kì lạ sẽ xảy ra!
Các cấm kị là không được để rơi hộp sáp xuống đất, ngải sẽ nhập thổ ngay lập tức! không còn linh nữa! Thứ nhì là mang hộp ngãi trong người đi vào chỗ đám ma, chôn cất, ngải cũng mất linh ngay!
Ngải tình không kị dơ, nhưng chỉ kị chỗ âm khí nặng mà thôi.
Tuỳ theo đạo đức riêng từng thầy mà có lời dặn khác nhau cho người thỉnh sáp ngãi .Có thầy cho phép người xài lấy được 3 cô gái ,có thầy nói nếu ở có thai thì phải lấy làm vợ, không được bỏ. Nếu bỏ hay phá thai thì sau nầy có con sẽ bị mù mắt hay bán nam bán nữ, con gái sẽ bị đi làm đĩ điếm, con trai sẽ bỏ xứ mà đi.
Khi người xài sáp ngải trên trăm ngày phải mang hộp trả lại lại cho thầy. Có khi làm bậy bạ nhiều quá, thầy biết được liền tự thân đến đòi lại, hay có khi người thỉnh sáp nằm mơ thấy bị thầy quở trách!
Một hộp sáp ngãi như vậy không thể xài cho nhiều người ,thầy sên tên tuổi ai vô chỉ người đó dùng, người khác dùng sẽ bị nhức đầu hành sổ mũi chảy nước cả ngày. Trường hợp cô gái bị lậm ngải quá nặng (do gia đình không chấp nhận cho cưới), hoặc có khi người nhà cô gái biết nguồn gốc, họ sẽ đến năn nỉ ông thầy. Lúc bây giờ thầy ngải sẽ kêu người dùng sáp đến thu lại cái hộp (đây là sự sắp xếp riêng giữa thầy và người thỉnh phép). Thầy giải phép yêu mê này bằng cách tách cái hộp ra 2 phần… 1 phần bỏ xuống giếng sâu, 1 phần đem liệng vào dưới đít bàn thờ tổ hay gốc cây đa. Sau vài ngày cô gái liền không còn yêu mê người kia nữa!
Trường hợp người thỉnh sáp không nghe và cãi lại lời thầy, sau khi đem hộp sáp về bỗng nhiên hộp nứt bể lúc nào không hay, sáp trong đó bỗng nhiên hoá ra chất nước nhờn chảy hết ra ngoài, không còn xài được! Trường hợp này gọi là khôt krou, tức là hư bùa, bể phép!
Cũng lắm khi cô gái bị lậm ngải quá nặng, mà bất ngờ người xài ngải lại bị tai nạn mất tích hay chết bất kỳ tử, mang theo cả hộp sáp xuống âm ty.  Bấy giờ thầy ngải có khi không biết mà giải phép. Về phần cô gái bị lậm ngải có thể sẽ sống suốt cuộc đời còn lại mà chịu lấy ai khác. Nếu thiếu người yêu sẽ gào la than khóc điên dại, bỏ ăn bỏ uống đến gầy rạc như xương khô mà chết. Cái câu "yêu cho đến chết” chính là 1 thuật ngữ dùng để ám chỉ người lậm sáp ngải hết gỡ nỗi, không phải chỉ là câu nói chơi (việc nầy hay xảy ra tại địa bàn Campuchia hay Thái Lan mà thôi, ở Việt Nam không có ai nấu cái này mà xài ! vì "chăm cu lê" lắm!)
Không phải năm nào ngải ông chúa tràng râu cũng trổ nhánh ngược, cho nên đôi khi mấy năm mới có ngải mà nấu sáp như vậy 1 lần. Lắm phen đang nấu mà có việc quan trọng phải bỏ dở dang nửa chừng! cho nên giá thỉnh 1 hộp sáp ngải tình như vậy rất ư là mắc mỏ!
Thật sự tôi được biết vào năm 1982 có 1 người đi lính xuất ngũ về, quê quán gốc tại Trà Vinh. Anh nầy có đeo đuổi 1 cô gái đã lâu mà không được sự chú ý của cô gái ấy.Thế rồi theo sự chỉ dẫn giới thiệu của 1 người bà con dưới quê, anh đã dùng 2 chỉ vàng đi thỉnh hộp sáp về xài.
Năm 1983 anh làm đám cưới với cô gái ấy.
Năm 1984 vợ anh sanh con, anh đạp xích lô xì khói, rồi chạy hon đa ôm đến giờ nầy! Hai chỉ vàng mà anh mượn của người bà con giới thiệu anh đi thỉnh phép đến nay anh vẫn chưa thể trả nổi!
Còn vị thầy Miên kia qua đời gần mười năm nay. Trong góc nhà ông vẫn còn 1 rổ đựng các hộp sáp ngải tình đã qua sử dụng. Tôi có xin 1 cái hộp cũ ấy về làm làm kỉ niệm. Đó là cái hộp mà các bạn trong hình mà các bạn thấy đó!
(He he, ai tin ráng chịu hồ nghi! không tin thì đọc cho vui. Giống như như coi phim ma Thái Lan vậy mà !)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét